Tối hôm đó, sau lần thanh lý thứ ba, tôi đã ngồi trên mái nhà thổi gió lạnh cả đêm. Vào khoảnh khắc đó, tôi thề rằng sẽ hoặc rời khỏi thị trường này mãi mãi, hoặc trở thành bậc thầy trong quản lý rủi ro. Tôi đã chọn cái sau.
Hành trình tiến hóa quản lý rủi ro của tôi:
Giai đoạn đầu: Người không biết thì không sợ (Mất sạch 500.000)
· Thường xuyên giao dịch với đầy đủ vốn, coi đòn bẩy như dũng khí · Cứ gia tăng vị thế khi thua lỗ để bình quân giá. · Tin vào lời nói dối "gánh hàng có thể hoàn vốn"
Giai đoạn hai: Thức tỉnh ban đầu (Con đường hoàn vốn)
· Bắt đầu thiết lập lệnh dừng lỗ, nhưng thường xuyên hủy bỏ thủ công · Kiểm soát lỗ mỗi giao dịch dưới 10% · Học cách thử nghiệm với khối lượng nhỏ, nhưng khả năng thực hiện còn thiếu.
Giai đoạn ba: Kiểm soát rủi ro có hệ thống (Lợi nhuận ổn định)
· Xây dựng hệ thống cắt lỗ ba tầng: 1. Dừng lỗ kỹ thuật: Ngay lập tức rời khỏi khi giá phá vỡ hỗ trợ quan trọng 2. Cắt lỗ vốn: Lỗ trong một giao dịch không vượt quá 2% tổng vốn. 3. Dừng lỗ theo thời gian: Nếu giữ vị thế 5 ngày không có lợi nhuận thì ngay lập tức đóng vị thế · Điều chỉnh quy mô vị thế một cách linh hoạt · Thực hiện kiểm tra áp lực hàng tuần
Trải nghiệm hồi hộp nhất là vào tháng 3 năm nay, phán đoán của tôi đã mắc sai lầm nghiêm trọng, nhưng nhờ vào việc thực hiện nghiêm ngặt quy tắc dừng lỗ 2% cho mỗi giao dịch, cuối cùng thiệt hại thực tế chỉ là 1,5% vốn gốc, hoàn toàn không ảnh hưởng đến các hoạt động tiếp theo.
Thông điệp cốt lõi: Trong thị trường này, sống sót quan trọng hơn việc kiếm tiền. Kiểm soát rủi ro tốt không phải là giới hạn lợi nhuận của bạn, mà là đảm bảo rằng bạn luôn có cơ hội tham gia vào trò chơi tiếp theo. #PI
Trang này có thể chứa nội dung của bên thứ ba, được cung cấp chỉ nhằm mục đích thông tin (không phải là tuyên bố/bảo đảm) và không được coi là sự chứng thực cho quan điểm của Gate hoặc là lời khuyên về tài chính hoặc chuyên môn. Xem Tuyên bố từ chối trách nhiệm để biết chi tiết.
《Từ bị thanh lý đến chuyên gia kiểm soát rủi ro》
Tối hôm đó, sau lần thanh lý thứ ba, tôi đã ngồi trên mái nhà thổi gió lạnh cả đêm. Vào khoảnh khắc đó, tôi thề rằng sẽ hoặc rời khỏi thị trường này mãi mãi, hoặc trở thành bậc thầy trong quản lý rủi ro. Tôi đã chọn cái sau.
Hành trình tiến hóa quản lý rủi ro của tôi:
Giai đoạn đầu: Người không biết thì không sợ (Mất sạch 500.000)
· Thường xuyên giao dịch với đầy đủ vốn, coi đòn bẩy như dũng khí
· Cứ gia tăng vị thế khi thua lỗ để bình quân giá.
· Tin vào lời nói dối "gánh hàng có thể hoàn vốn"
Giai đoạn hai: Thức tỉnh ban đầu (Con đường hoàn vốn)
· Bắt đầu thiết lập lệnh dừng lỗ, nhưng thường xuyên hủy bỏ thủ công
· Kiểm soát lỗ mỗi giao dịch dưới 10%
· Học cách thử nghiệm với khối lượng nhỏ, nhưng khả năng thực hiện còn thiếu.
Giai đoạn ba: Kiểm soát rủi ro có hệ thống (Lợi nhuận ổn định)
· Xây dựng hệ thống cắt lỗ ba tầng:
1. Dừng lỗ kỹ thuật: Ngay lập tức rời khỏi khi giá phá vỡ hỗ trợ quan trọng
2. Cắt lỗ vốn: Lỗ trong một giao dịch không vượt quá 2% tổng vốn.
3. Dừng lỗ theo thời gian: Nếu giữ vị thế 5 ngày không có lợi nhuận thì ngay lập tức đóng vị thế
· Điều chỉnh quy mô vị thế một cách linh hoạt
· Thực hiện kiểm tra áp lực hàng tuần
Trải nghiệm hồi hộp nhất là vào tháng 3 năm nay, phán đoán của tôi đã mắc sai lầm nghiêm trọng, nhưng nhờ vào việc thực hiện nghiêm ngặt quy tắc dừng lỗ 2% cho mỗi giao dịch, cuối cùng thiệt hại thực tế chỉ là 1,5% vốn gốc, hoàn toàn không ảnh hưởng đến các hoạt động tiếp theo.
Thông điệp cốt lõi: Trong thị trường này, sống sót quan trọng hơn việc kiếm tiền. Kiểm soát rủi ro tốt không phải là giới hạn lợi nhuận của bạn, mà là đảm bảo rằng bạn luôn có cơ hội tham gia vào trò chơi tiếp theo. #PI